- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 12: Những cô gái không có chính kiến hầu như đều sống cuộc đời không như ý
Gần đây, tôi rất muốn quẳng điện thoại di động của mình đi.
Sáng sáng, khi tôi còn đang mơ màng trên giường, điện thoại báo có tin nhắn inbox. Nếu không trả lời ngay lập tức, tôi sẽ nhận được thêm mấy tin nhắn nữa. Nếu tôi vẫn không trả lời, chẳng mấy chốc điện thoại sẽ đổ chuông.
Tôi lên dàn ý một bài viết, vừa viết được câu mở đầu thì tiếng báo tin nhắn inbox lại vang lên. Nếu tắt thông báo inbox đi thì chưa tới năm phút sau, điện thoại tôi chắc chắn sẽ đổ chuông.
Tối đêm gần 12giờ, tôi đã đi ngủ rồi. Vừa thiu thiu ngủ thì điện thoại bắt đầu đổ chuông, nếu không nghe máy thì sáng hôm sau tôi sẽ nhận được mấy chục tin nhắn.
Theo tôi thấy, chỉ người nợ tiền không trả mới gặp phải kiểu "đãi ngộ"lên trời xuống biển, đào ba thước đất cũng phải tìm bằng được đối phương thế này. Nhưng tôi đâu phải người như vậy. Có lẽ bạn sẽ nghĩ nếu gấp gáp tìm tôi như thế thì chắc chắn là sẽ có chuyện lớn muốn nói với tôi.
Nhưng những tin nhắn mà tôi nhận được thường là như sau: "Cậu ơi, anh ấy trả lời tớ thế này, cậu nghĩ anh ấy nói vậy là có ý gì? Cậu phân tích giúp tớ đi." "Cậu ơi, cậu nghĩ tớ nên trả lời tin nhắn này thế nào?" "Cậu ơi, cậu có đó không? Anh ấy không trả lời tin nhắn của tớ, cậu nghĩ anh ấy đang bận hay cố ý không trả lời tớ?" "Cậu ơi, sắp đến sinh nhật anh ấy rồi, cậu nghĩ tớ tặng ví tiền thì anh ấy có thích không?" Thậm chí là "Cậu ơi, cậu xem giúp tớ, tròn tin nhắn này tớ nên dùng dấu chấm hỏi hay chấm than?"
Cô ấy là bạn tôi. Từ khi cô ấy yêu đương là họa của tôi tới luôn rồi. Tôi phải làm nhà tư vấn tình yêu cho cô ấy mọi lúc mọi nơi, phải đảm nhiệm việc giải đáp mọi vấn đề tình cảm của cô ấy, còn phải an ủi tinh thần cô ấy bất cứ lúc nào, vào bất cứ nơi đâu.
Tôi từng nhắc khéo cô ấy mấy lần, thi thoảng nhờ người khác tư vấn vấn đề tình cảm thì cũng được thôi, nhưng người yêu anh ấy là cậu, cậu mới là người hiểu rõ tính cách và sở thích của anh ấy nhất, cậu phải tự suy nghĩ và tìm cách giải quyết các vấn đề trong tinh cảm.
Có điều cô ấy chưa bao giờ nghe lời tôi nói, lần nào cũng nhõng nhẽo than, "Ôi, tớ không hiểu mà! Cậu giúp tớ một chút thôi mà!"
Cho nên cô ấy vẫn dùng di động để oanh tạc tôi. Cuối cùng, tôi không chịu nổi mà quát lên, "Ôi chị hai ơi, là cậu đang yêu anh ấy chứ không phải tớ đang yêu anh ấy, anh ấy là người thế nào thì cậu phải hiểu hơn tớ chứ, không lẽ cậu muốn người khác giải quyết vấn đề giúp cậu cả đời? Cậu là người trưởng thành rồi, độc lập trong suy nghĩ là kỹ năng sống cơ bản đấy."
Bên cạnh bạn chắc chắn không thiếu những người thế này: Họ không hề có chính kiến, tính cách cũng khá tốt, thường hay gật đầu hùa theo, ít khi tranh luận với người khác điều gì, gặp rắc rối là hoảng loạn sợ hãi, cầu cứu tất cả mọi người xung quanh. Nếu xung quanh không ai giải quyết giúp thì họ sẽ lập tức đăng bài cầu cứu trên các diễn đàn lớn, hoặc là đi mua những cuốn sách hướng dẫn để đọc. Có điều khi gặp hai quan điểm hoàn toàn khác biệt, họ lại thấy cả hai đều rất đúng, nhưng vẫn không giải quyết được vấn đề trong thực tế cuộc sống. Thế là họ liền đưa ra một kết luận: Sách vở toàn gạt người thôi!
Thực ra sách vở không hề gạt người, chẳng qua không có phương pháp nào giải quyết được mọi vấn đề, cũng không có tư tưởng nào áp dụng được cho tất cả mọi người. Cũng giống như dạo trước, nhiều người bêu rếu khắp nơi là đọc nhiều sách "Hạt giống tâm hồn"(từ gốc là "Canh gà cho tâm hồn"=>Google trans) sẽ khiến người ta trở nên ngu xuẩn. Chỉ có việc thiếu năng lực suy nghĩ độc lập, chưa hiểu vấn đề đã coi chúng như tín ngưỡng cuộc sống, mới khiến người ta ngày càng ngu xuẩn thôi.
Mấy hôm trước, có một cô gái hỏi tôi: Em sắp kết hôn rồi, sẽ phải bước vào một gia đình hoàn toàn xa lạ. Em không biết nên cư xử với người nhà chồng ra sao. Nếu đối tốt với họ thì sợ người ta nghĩ mình yếu đuối dễ bắt nạt, sau này sống không hạnh phúc; nếu tỏ ra dữ dằn ghê gớm thì lo quan hệ với nhà chồng trở nên tồi tệ. Băn khoăn quá không biết phải làm thế nào!
Những vấn đề này cũng cho tôi thấy, hiện tại người trưởng thành quá thiếu năng lực suy nghĩ độc lập! Vấn đề này hoàn toàn không cần phải băn khoăn. Nên cư xử với người nhà chồng thế nào, đâu có phương thức gì cố định? Muốn biết nên cư xử với người nhà chồng thế nào thì cứ dựa theo tình hình của họ mà làm, có gì phải băn khoăn?
Người có năng lực suy nghĩ độc lập chắc chắn sẽ làm thế này. Đầu tiên là tìm hiểu cách sống của đối phương. Nếu đối phương là người thấu tình đạt lý, lễ độ thanh lịch, vậy đương nhiên mình phải tỏ ra lịch thiệp, hiền hòa lễ phép; nếu đối phương là loại được voi đòi tiên, quen thói ức hiếp, đương nhiên mình phải tỏ ra lạnh lùng tỉnh táo, không dễ bắt nạt.
Cũng có người hỏi: rốt cục có nên kiểm soát chồng hay không? Kiểm soát thì sợ chồng không vui, mặc kệ thì sợ chồng "sổ lòng", khó nghĩ quá đi! Thực ra kiểm soát hay không hoàn toàn dựa vào mức độ hiểu rõ của bạn về chồng mình. Nếu chồng bạn vốn là một người giỏi kiềm chế, có chí tiến thủ, mà bạn lại kiểm soát quá khắc khe, cuối cùng sẽ khiến tình cảm ân ái trở nên mệt mỏi bức bối, cho nên kiểu đàn ông này bạn không cần phải lo. Nếu chồng bạn là người hở ra là gây chuyện thị phi, để mặc một ngày là như ngựa hoang thoát cương, mà bạn lại bỏ mặc anh ta, thì chẳng phải là tạo cơ hội để anh ta làm hại người khác hay sao?
Thỉnh thoảng, lại có cô gái khóc than với tôi, "Em đọc sách của chị thấy có lý lắm, chị bảo phụ nữ phải độc lập, làm người phải lương thiện, em làm theo lời chị, nhưng cuối cùng lại bị người ta ức hiếp không ngẩng đầu lên được."
Còn có người đàn ông hung hãn bình luận : "Gì mà 'Đừng bao giờ đánh giá thấp quyết tâm đồng cam cộng khổ của phụ nữ, miễn là bạn xứng đáng để cô ấy làm vậy!', vì vợ mà tao làm ngày đêm, dầm mưa dãi nắng, cung phụng cô ta như nữ hoàng. Cuối cùng cô ta vẫn phản bội tao, chuồn theo người khác. Chuồn thì cứ chuồn đi, còn cuỗm hết tiền của tao, làm hại tao suýt phải đi ăn xin." Còn có người nói "Gì mà 'Nghèo quá lâu chính là lỗi của bạn', nói vớ nói vẩn. Cha tôi nghèo cả đời mà mẹ tôi vẫn luôn ở bên ông ấy, họ sống với nhau rất hạnh phúc!"
Mỗi lần thấy những bình luận than thở này, tôi đều muốn hỏi một câu: Đọc truyện ngụ ngôn Nông dân và con rắn chưa?? (=>Google). Đương nhiên lương thiện rất quan trọng, nhưng không phải với ai chúng ta cũng lương thiện. Chúng ta phải phân rõ đối tượng! Bạn đối tốt với những kẻ độc ác chỉ muốn ăn thịt uống máu bạn, cuối cùng bị ức hiếp thì biết trách ai bây giờ?
Trên đời nhiều cô gái tốt như vậy, bạn lại đi thích một người có nhân cách tồi tệ, hy sinh hết thảy vì cô ta, cô ta không lừa bạn thì lừa ai? Cô ta đâu có lừa nổi những người đàn ông có mắt nhìn người sáng suốt!
Cha mẹ bạn sống ở thời đại nào? Lúc đó, mọi người ai chẳng nghèo như nhau? Hơn nữa, mẹ bạn hạnh phúc là vì tuy cha bạn nghèo, nhưng ông ấy lại rất tốt với mẹ bạn. Tôi không tin cha bạn suốt ngày đánh mẹ bạn mà mẹ bạn còn thấy hạnh phúc!
Một người biết suy nghĩ sẽ không bao giờ vơ đũa cả nắm, mù quáng rập khuôn, mà chỉ tìm ra điểm hữu dụng cho bản thân từ các quan điểm mà thôi.
Cùng là một đạo lý, đừng trách phương pháp của người khác không thể giúp bạn giải quyết rắc rối, vì không ai hiểu rõ từng chi tiết nhỏ của sự việc bằng bạn, người thực sự giải quyết được vấn đề chỉ còn chính bạn mà thôi.
Cùng một biện pháp, người A áp dụng liền có hiệu quả, giải quyết thỏa đáng; nhưng người B áp dụng liền vỡ đầu chảy máu, chẳng như ý nguyện.
Việc giải quyết được vấn đề hay không nằm ở hai điểm. Một là năng lực và trí tuệ của bạn; hai là mức độ hiểu biết của bạn về chuyện đó.
Đương nhiên tôi không nói khi gặp vấn đề thì bạn không thể nhờ người khác tư vấn. Khiêm tốn học hỏi luôn là một phẩm chất tốt đẹp, nhưng khi gặp rắc rối, việc đầu tiên bạn nên làm là động não tư duy. Nếu gặp phải vấn đề vượt ra khỏi năng lực và kiến thức của mình, khi ấy bạn nhờ người khác tư vấn cũng chưa muộn. Ngoài ra, ý kiến của người khác mang tính tham khảo, cuối cùng bạn vẫn nên điều chỉnh vấn đề theo tình hình thực tế của mình, sau đó bù đắp khuyết điểm của bản thân. Chỉ có vậy thì năng lực giải quyết vấn đề mới dần được nâng cao.
Cuộc sống của một người có trở nên tốt đẹp hay không, là dựa vào năng lực tư duy và khả năng độc lập giải quyết vấn đề của người ấy. Nếu chuyện gì cũng phải hỏi người khác thì dù bên cạnh có vô số cao thủ, nhân tài lớp lớp, cuộc đời bạn vẫn chỉ là một mớ hỗn độn mà thôi!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận