- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 23: Nguyên tắc sinh tồn của người trưởng thành: Đừng suốt ngày làm phiền người khác
Mỗi dịp tết đến, hội bạn thân của chúng tôi lại tụ họp một bữa. Khẩu hiệu của chúng tôi là “Quên chồng, thả con”.
Có chồng thì để chồng tự đi chơi. Có con thì nhờ người chồng hộ.
Sau đó chúng tôi tìm một khách sạn đẹp đẽ phù hợp để nghỉ dưỡng. Đặt một phòng lớn rồi cùng ăn cơm, cùng làm đẹp. Tâm sự những chuyện đã gặp và những điều tâm đắc trong một năm qua.
Năm nay cũng không ngoại lệ, sau khi ăn uống no say, tất cả bắt đầu trò chuyện. Tôi lớn tiếng tuyên bố “Đời này tớ sẽ không bao giờ vay tiền các cậu. Nếu các cậu nhận được tin nhắn vay tiền. Vậy chỉ có một khả năng, đó là tớ bị hack tài khoản.”
Đương Dương lườm tôi một cái, “Yên tâm, bọn này không cho cậu vay tiền đâu.”
Nhiều người nghe cuộc hội thoại này của chúng tôi, có lẽ sẽ cho rằng, “hóa ra tình cảm của mấy người cũng chỉ đến vậy mà thôi”.
Nhưng sự thật là như thế nào?
Ban đầu tôi đầu tư vào ngọc bích chỉ vì sở thích. Kết quả ra sao, tôi cũng không dám chắc. Nhưng có lẽ vì thời vận không tệ nên từ tháng đầu tiên khai trương, chuyện kinh doanh của tôi rất tốt. Tôi không hề che giấu sự vui vẻ của mình. Mọi người trong nhà khuyên nhủ tôi, “sống thì phải khiêm tốn, chớ gây thù chuốc oán cho mình”.
Chồng tôi cũng khuyên, “Đừng khoe với bạn em là em kinh doanh tốt thế này thế kia. Dù sao trong số bạn bè em, có người đã là triệu phú,nhưng cũng có người còn đi làm công. Em thành công nhanh như vậy dễ khiến tâm lý người khác không cân bằng”.
Tôi nghe lời của mọi người.
Lúc đó chúng tôi tụ họp vì tôi kinh doanh lần đầu tiên, nên bạn bè đều quan tâm đến tiến triển kinh doanh của tôi. Khi họ hỏi tôi chuyện kinh doanh thế nào, tôi úp úp mở mở mà nói, “Cũng tàm tạm, không lỗ là được rồi.”
Đôi lúc còn đùa, “Thị trường đang biến động, không biết còn tiền nhập hàng chuyến xong nữa không?”
Lúc đó, tôi cũng không bận tâm nhiều vì cho rằng làm vậy là quan tâm tới tâm tình của mọi người.
Nhưng hôm sau, tôi còn mơ màng ngủ trên giường, di động chợt báo có tin nhắn. Tôi cầm lên xem. Hóa ra là tin nhắn thông báo có người chuyển khoản cho tôi. Lúc ấy tôi nghĩ mình đang mơ ngủ nên bỏ điện thoại xuống, ngủ tiếp. Lát sau, lại có tin nhắn gửi tới, vẫn là thông báo có người chuyển khoản cho tôi. Tôi bèn gọi điện cho ông xã, hỏi anh ấy có chuyển khoản cho tôi không?
Anh ấy đáp, “không”.
Sáng hôm sau, tôi nhận được 3 khoản tiền chuyển đến qua ngân hàng. Khi ấy tôi rất hoang mang.
“Sao tự nhiên lại có nhiều người chuyển khoản cho mình thế này?”
Kể cả nhà xuất bản gửi tiền nhuận bút cho tôi thì cũng không gửi liền 3 lần trong một buổi sáng như vậy.
Để tìm hiểu nguyên do, tôi ngồi dậy bật laptop lên mới biết, hóa ra là 3 cô bạn thân gửi tiền cho tôi. Vì lúc Vân Ý Hiên mới khai trương, bọn họ mỗi người đều mua một món ngọc bích, cho nên biết rõ số tài khoản của tôi.
Khi ấy tôi cảm thấy bối rối. Có cảm động, Vì một người ủng hộ bạn vô điều kiện bạn về mặt tài chính thì chắc chắn là cực kỳ yêu quí bạn. Có xấu hổ, Bởi vì tôi lại giấu diếm họ, chưa hoàn toàn tin tưởng họ. Có áy náy, Khi đó tôi đã thầm thề trong lòng, sau này nếu họ có nhờ vả thì dù nhảy vào nước sôi lửa bỏng tôi cũng chẳng từ.
Tôi nghĩ ngợi một thoáng, rồi quyết định thành thật với họ, mời họ một bữa cơm để xin lỗi, nói cho họ biết suy nghĩ của tôi lúc này, tuy họ suýt nữa thì liên thủ đánh tôi một trận.
Đánh là thương, mắng là yêu mà nhưng tôi rất vui mừng. Tôi biết qua chuyện này tình nghĩa của chúng tôi sẽ bền chặt cả đời.
Từng có một cô gái giận dữ kể với tôi, cô ta cần mua nhà liền tìm một cô bạn để vay tiền, kết quả là cô bạn kia nói gần đây mình cũng đang túng thiếu, không cho cô ta vay, khiến cô ta đành mua nhà trả góp, phải trả thêm rất nhiều lãi.
Lúc đó nghe cô ta kể xong, tôi không nói gì cả. Ai cũng có khó khăn của riêng mình, có phải lúc nào cũng tích trữ một đống tiền rồi chờ người khác tới vay đâu. Tuy cô bạn kia giàu có, nhưng biết đâu chồng cô ấy không đồng ý cho vay hoặc là cô ấy thực sự không dư tiền. Mà cũng có thể là chẳng phải trường hợp nào trong hai trường hợp trên. Đơn giản là cô ấy không muốn cho vay mà thôi, có đáng để bạn canh cánh trong lòng, oán hận không dứt như vậy hay không?
Thế là tôi liền nói với cô ta, “mua nhà trả góp cũng chả có gì không tốt. Bởi vì trên đời này thứ khó trả nhất chính là ân tình”. Cô ta tỏ vẻ không đồng tình với ý kiến của tôi. Vì cô ta cho rằng, cô bạn kia không cho cô ta vay tiền khiến cô ta tổn thất rất nhiều. Tôi nói, sao cô không nghĩ có lẽ bạn cô cũng không giữ nhiều tiền mặt ở nhà, rất có thể cô ấy cũng gửi tiền trong ngân hàng hoặc mua cổ phiếu, trái phiếu gì đó cũng sẽ có tiền lãi. Cô vay tiền cô ấy, là để mình không phải thanh toán tiền lãi. Nhưng cô ấy sẽ phải bỏ qua lợi ích của chính mình vì lợi ích của cô. Cô làm thế chẳng phải xâm phạm tới lợi ích của cô ấy hay sao?
Cuối cùng, cô gái này thốt ra một câu “Vậy cô đừng bao giờ vay tiền ai cả”. Rồi giận dữ bỏ đi.
Nhìn theo bóng lưng cô ta, tôi lắc đầu thở dài, bạn bè đích thực là thế nào?
Làm bạn bè của nhau, dù có khó khăn tới mấy tôi cũng sẽ không động chút là vay tiền của bạn. Vì tôi sợ bạn khó xử. Tôi sợ mang phiền phức tới cho bạn. Nhất là khi bạn không còn độc thân nữa, tôi còn phải thông cảm cho bạn. Việc tôi nhờ vả bạn có lẽ sẽ khiến bạn khó xử với gia đình. Cho nên, nếu không phải chuyện liên quan tới tính mạng, tôi sẽ không bao giờ nhờ vả ai hết.
Nhưng nếu đứng ở góc độ còn lại thì sao?
Tôi biết bạn không phải là người hay làm phiền người khác. Tôi biết bạn sợ tôi khó xử. Nhưng khi biết bạn gặp khó khăn, sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn. Trừ khi tôi không biết, chứ một khi đã biết chắc chắn tôi sẽ giúp bạn bằng toàn bộ khả năng của mình. Tình bạn đích thực nhất định sẽ sinh sôi giữa hai người có IQ cao như vậy đấy.
Sống trên đời, ai có thể sống cô độc một mình, ai cũng có lúc cần người khác giúp đỡ. Nhưng bạn hãy nghĩ mà xem. Mỗi lần bạn gặp khó khăn phiền phức, bạn buộc lòng phải nhờ người khác giúp đỡ, hay bạn tự cố gắng thêm chút là có thể giải quyết được?
Bạn nên hiểu là sự kiên nhẫn của ai cũng có hạn, ý muốn giúp đỡ của mọi người đều không tồn tại mãi mãi. Khi bạn nhờ vả người ta mấy chuyện vô thưởng vô phạt, bạn đã dùng hết những tình cảm này rồi. Tới khi bạn thực sự gặp phải chuyện mà mình không thể giải quyết được, sự kiên nhẫn của người khác đã hao hết từ lâu. Bấy giờ bạn có lên án người ta lạnh lùng, vô tình đi chăng nữa thì có lẽ cũng chỉ mỗi mình bạn nghĩ thế mà thôi.
Bản thân tôi sinh ra từ một vùng quê nhỏ. Từ bé đã gặp rất nhiều tình cảnh cần vay tiền, xin giúp đỡ. Có những người chuyện lớn chuyện bé gì cũng nhờ cậy mọi người xung quanh mà không hay biết người ta đã ca thán ầm trời, chỉ muốn bạn tuyệt quan hệ với cô ta thôi. Lại có những người, vay tiền thành thói mà không hay biết mọi người quanh mình đã căm ghét anh ta tới cùng cực, nhìn thấy chẳng muốn chào. Thế nhưng, những người đó lại không ý thức được điều đó, gặp ai cũng lên án người ta không giúp đỡ mình, suốt ngày căm phẫn bất bình, cảm thấy ai cũng có lỗi với mình.
Ngoài ra, bạn sẽ nhận thấy trong cuộc sống, những người ít khi làm phiền người khác, cuộc đời của họ thường trôi chảy, như ý hơn những người hay làm phiền người khác.
Ngẫm kỹ lại sẽ thấy điều này không hề khó hiểu. Một là vì những người này biết suy nghĩ cho những người khác. Điểm này khiến họ tích lũy được niềm tin và các mối quan hệ. Hai là, vì khi gặp rắc rối họ sẽ tự nghĩ cách giải quyết trước. Mà cách họ nghĩ ra, thường không phải nhờ người khác giúp mình mà cố gắng giải quyết vấn đề bằng nỗ lực của bản thân.
Trong quá trình đó, năng lực của họ được rèn luyện, cũng tăng cao rất nhiều. Cho nên cuộc đời của họ ngày càng thuận lợi. Ngược lại, đám người động chút là đi nhờ vả đã mau chóng tiêu sài hết mọi tình nghĩa trong đời, khiến cuộc sống của mình ngày càng bó hẹp.
Hãy trở thành một người ít làm phiền người khác. Bạn sẽ nhận ra mình ngày càng có nhiều bạn bè, tư tưởng cũng ngày càng phóng khoáng. Trong cuộc sống, thực ra không có quá nhiều chuyện cần người khác giúp đỡ như vậy. Là người trưởng thành rồi, nhớ chú ý đừng làm phiền người khác.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận