Nơi tấp nập, lòe loẹt này chính là lầu xanh ư? Từ bé tới lớn Tiểu Linh lần đầu tiên bước vào nơi này! Sau khi đánh ngất tên béo con huyện phủ, nàng lẻn ra ngoài tìm đường thoát thân, nhưng không ngờ đi đến đâu cũng toàn người là người, thật khó xác định phương hướng. Phía ngoài này đèn hoa chăng lóa cả mắt, nam nữ víu vai nhau từng cặp, cười nói hỉ hả. Nàng rảo bước đi nhanh, tính vòng ra sau nhà tìm một bờ tường nào đó thấp thấp để nhảy ra ngoài.
- Là cô nương mới phải không? Thật là một tuyệt sắc! đi! hôm nay ra bao nàng!
Một kẻ say khướt, nồng nặc mùi rượu níu lấy nàng ôm vào lòng mà kéo đi, nàng tức giận đã cho hắn một cước, khiến hắn bị quăng ra đập vào chiếc bàn kế bên. Mấy cô gái bên cạnh thấy vậy thì hoảng hốt kêu lên ầm ĩ.
- Aaaaaaaa
- Đánh người! đánh người!
- Giết người! giết người!
Thật ngứa mắt, trần đời nàng ghét nhất hạng con gái động tí là lu loa lên, thật chẳng có khí phách chút nào, xấu mặt đàn bà.
Một toán chục gia nhân theo tiếng hét lao ra xúm lại quanh nàng, khách khứa cũng đều tập trung về phía này mà bàn tán hóng chuyện, từ giữa đám đông tách ra một đường nhỏ, một người phụ nữ trung niên dáng vẻ đậm đà, quần áo và trang điểm lòe loẹt tiến về phía nàng, các cô nương xung quanh xôn xao gọi “Đại nương”.
- Kẻ nào dám dây chuyện ở Xuân Hoa Phường của ta, a, hóa ra là tiểu mỹ nhân, cô tỉnh rồi à? Tiếp khách chu đáo chứ?
- Chính bà đã bắt ta vào đây?
- Bắt là bắt thế nào, chính người nhà của ngươi mang ngươi tới đây bán, tiền ta đã trả đủ, sao lại gọi là bắt?
Giọng nói này nàng nhận ra, chính là giọng người phụ nữ nàng nghe được khi tỉnh dậy chập chờn lúc trước, còn giọng đàn ông kia, không ai khác chính là gã tiểu nhị rồi!
- Đó không phải người nhà, ta bị lừa bán vào đây, bà mau thả ta ra, ta sẽ đi đòi lại số tiền đó cho bà
- Cô nương, làm sao lại nói như vậy được? Thuận mua vừa bán, người đã vào Xuân hoa phường thì chính là người của Xuân Hoa Phường chúng ta, làm sao có thể trả lại.
- Vậy xin đắc tội.
Nói dứt lời nàng lao thật nhanh nhằm phía cửa mà chạy thoát.
- Bắt nó lại
Mụ được gọi là Đại Nương quát to, lập tức cả chục tên gia nhân vây lấy nàng khi nàng vừa ra được tới sân, chúng nhất loạt lao vào nàng. Nhưng Tiểu Linh cũng đâu phải dễ bắt nạt, nàng đập vỡ 2 cái bàn, lấy ra 2 cái chân dài, sau đó lao vào đập cho lũ gia nhân tới tấp. “Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, không biết sáng nay ra đường ta bước chân gì nữa!” – Tiểu Linh vừa đánh vừa thầm nhủ. Luc gia nhân này không chỉ để làm cảnh, đánh nhau cũng rất hăng,Tiểu Linh mặc dù thân thủ cao hơn từng kẻ, nhưng chúng hợp lại với nhau cũng khiến nàng chật vật không ít! chống đỡ dduocj 1 tên thì lại có một tên khác lao vào, cứ thế này khoảng mươi phút nữa thì nàng sẽ kiệt sức! Đại Nương bên ngoài liên tục hô hào đám gia nhân đã sưng môi, tím mắt xông lên.
- Cả một đám đàn ông mà xông vào bắt nạt một tiểu cô nương chân yếu tay mềm, cái kỹ viện này nghe đồn làm việc không biết xấu hổ, hóa ra là thật!
Một giọng đàn ông vang lên
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận