Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Thằng Nhóc Xấu Xa (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 28: 28

Thằng Nhóc Xấu Xa (Dịch) (Đã Full)

  • 377 lượt xem
  • 1501 chữ
  • 2022-01-07 09:59:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đầu thuốc nóng đỏ bốc khói trên ngực, Lâm Vãn có cảm giác như đầu thuốc nóng đang đốt trên ngực mình.

Lần này, cậu ôm chặt lấy tay Tần Phong, lớn tiếng la: “Anh làm cái gì vậy?”

Tần Phong dừng lại, nhìn chằm chằm vết thương trên ngực Lâm Vãn , đôi lông mày nhíu lại.

Trong lòng Lâm Vãn hiểu, đây là cách hắn xin lỗi mình! Hắn nhất định đang tự trách vì đã hất cậu ngã lên lò nướng.

 “Lâm Vãn, anh không bảo tốt cho em, có phải em giận anh lắm không?”

Lâm Vãn muốn nói thật, nhưng nhìn bộ dạng kia Tần Phong, như phải dùng thuốc lá nướng thịt tới cùng mới chịu.

 “Không, có gì mà giận. Anh lúc đó đẩy em ra cũng vì giúp em tránh dao.”

Mặt Dưa đau lòng muốn nhỏ lệ, cho dù trước đây chịu nhiều ủy khuất hơn nữa thì giờ cũng tan thành mây khói.

Tần Phong cọ cọ mũi cậu: “Em từ nhỏ giờ vẫn thế, thích khóc quá.” Nói xong, bỗng lại nhớ, trong đó số lần mình khiến Lâm Vãn khóc chiếm hơn nửa, lời còn lại đều nuốt hết về.

 “Em mau dưỡng thương cho tốt, chờ em khỏe lại, anh mang em ra ngoài thư giãn cho đã.”

Lâm Vãn há há miệng, cuối cùng gật đầu. Thực ra cậu vừa nãy muốn hỏi, cái cô gái Tần Phong liều mạng bảo vệ đó rốt cuộc là ai?

Vì được chữa trị kịp thời nên vết thương của Lâm Vãn không bị nhiễm trùng, sau mấy hôm nằm nghỉ và dùng thuốc, đã dần kết vảy, tạo da thịt mới.

Còn Tần Phong giống như bị mặc cảm tội lỗi, vậy mà lại bỏ lại một đống cực diện lộn xộn, muốn dẫn Lâm Vãn đi Vân Nam du lịch.

Lúc Lâm Vãn sắp xếp chút hành lí đơn giản, còn không tin hỏi Tần Phong: “Anh thực sự muốn đi du lịch?”

Tần Phong gõ gõ mũi cậu: “Ừ, du lịch, tiện thể bán em qua Thái làm gay luôn!”

Tối trước khi đi, Cương Tử lại theo tiễn hai bọn họ tới sân bay, tiện thể kéo Tần Phong đi nhậu ít rượu. Lâm Vãn theo chân bọn họ một hồi, nội dung bàn luận đơn giản là đánh đánh chém chém với lão Trịnh.

Lâm Vãn sinh hoạt rất có nề nếp, tới 10h tối thì khẳng định mí mắt đã muốn sụp, vì thế cậu liền lên giường đi ngủ.

Cũng không biết ngủ được bao lâu, Lâm Vãn bỗng muốn đi vệ sinh, qua khe cửa nhìn ra, có thể thấy được ánh sáng dưới lầu.

Cậu nhẹ nhàng đảo mắt, vừa đẩy cửa muốn đi ra, chợt giọng Cương Tử truyềnt ới: “Mày thực sự muốn kết hôn?”

Bàn tay đang đẩy cửa lập tức cứng lại.

Nhưng Cương Tử vừa nói xong câu đó thì nhỏ giọng lại, không nghe rõ được nữa.

Lâm Vãn quay đầu nhìn một chút, dùng cái tay còn rảnh lấy một cái chén thủy tinh trên bàn, úp ngược lên sàn nhà, lập tức nghe tiếng nói dưới lầu rõ hơn rất nhiều.

 “Tần lão đệ, mày phải nghĩ cho kĩ. Chuyện mày với con bé tiểu Lãng kia kết hôn đã tính toán chu toàn chưa. Hơn nữa còn có thằng nhóc Lâm Vãn ương ngạnh kia thì tính sao?

 “Cậu ta? Cậu ta thì tính cái quái gì? Cả hai đều là nam, chả lẽ cậu ta có thể thực sự ở với tao cả đời được? Cậu ta theo tao ở chung thì có gì tốt. Nếu không phải cần tìm anh cậu ta lo vụ biển số xe thì tao cũng không muốn cho cậu ấy biết tao đã trở về.”

 “Được, người anh em, vì sự của hai ta, chú mày thiệt là “Tự mình dốc sức” quá! Này, mở mang kiến thức cho anh em coi, nói tao nghe làm chuyện ấy với đàn ông có cảm giác thế nào hả…Ai da, thằng quỷ này, còn dám hạ độc thủ ha!”

Phỏng chừng Tần Phong không muốn trả lời câu hỏi nhạy cảm đó nên thẳng tay quất Cương Tử một cái.

 “Nhưng nếu Lâm Vãn biết mày muốn kết hôn, chắc đứa nhóc này sẽ nghĩ quẩn đó!”

 “Nghĩ quẩn cái gì, tao chỉ muốn cho cậu ấy chơi cho đã một lần. Sau khi trở về, tao sẽ báo cho cha mẹ cậu ấy đến đón. Khi đó, cậu ấy tiếp tục tới trường, còn ta tiếp tực làm lưu manh. Ngày tháng trôi qua, sau đó thiên hạ thái bình…”

Sau đó, Tần Phong nói gì Lâm Vãn đã không còn tâm trạng nghe hết.

Cậu lấy hết dũng khí rời nhà bỏ trốn, mà trong mắt Tần Phong chỉ xem đó là một trò quậy nháo trẻ con. Với cả khi mình đã thoát khỏi cái danh hào quang con lãnh đạo thì chẳng còn giá trị lợi dụng, như một món hàng bị vứt bỏ! Hoàn toàn mất hết hy vọng cùng lắm cũng chỉ thế này!

Bỗng trên cầu thang vang lên tiếng bước chân.

Lâm Vãn phản xạ nhanh, vội chui vào trong chăn, nhắm chặt hai mắt.

Người đến sau khi mở cửa vào, đi tới đứng yên bên giường. Hơi thở mang theo mùi rượu phả bên tai Lâm Vãn. Khi bàn tay thô ráp vuốt lên mái tóc ngắn của mình, Lâm Vãn liền biết người tới là Tần Phong.

Một tiếng thở dài bất đắc dĩ bỗng xẹt qua tai, sau đó phòng trở lại yên tĩnh như cũ.

Ngày hôm sau, Tần Phong vì có uống chút rượu cho nên ngủ rất sau. Trong lúc còn mơ thì bị Lâm Vãn lắc tỉnh.

 “Nhanh dậy mau, trễ nữa là không kịp lên máy bay đấy!” mở mắt ngái ngủ, thấy Lâm Vãn đã vệ sinh cá nhân xong xuôi, môi hồng răng trắng đứng trước giường, bộ dáng sẵn sàng xuất phát.

Tần Phong bất đắc dĩ mà đứng dậy, xuống nhà vệ sinh dưới lầu rửa mặt.

Lâm Vãn chậm rãi thu hồi nụ cười trang trí trên miệng, cầm điện thoại lấy từ quần Tần Phong ra, tra trong danh bạ mấy số điện thoại, sau đó để nguyên lại chỗ cũ.

Lúc hai người ra cửa, Cương Tử cũng lái xe tới đón, bọn họ cùng tới sân bay.

Suốt đường đi, mọi người trò chuyện rôm rả. Nhất là Lâm Vãn, khóe miệng chưa hề hạ xuống. Tần Phong còn nhéo Mặt Dưa: “Không phải chỉ du lịch trong nước thôi sao? Sao khiến em vui đến thế nhỉ?!”

Lâm Vãn cũng không cãi lại, chỉ cười. Cậu cũng chỉ có thể cười, không thì những cuồng nộ đang âm ỉ trong lòng sẽ như đại hồng thủy bộc phát trào dâng.

Tới sân bay, Tần Phong kí gửi hành lí, làm thủ tục lên máy bay. Lâm Vãn nói với Cương Tử: “Em muốn đi vệ sinh, anh đi cùng em lát!”

Cương Tử thoải mái đồng ý, vào nhà vệ sinh không một bóng người, Cương Tử đứng trước bồn tiểu, Lâm Vãn lại không hành động gì.

 “Làm gì thế? Gạt anh vào đây rồi còn không đi tiểu, bộ muốn ngắm trym bự của Cương Tử ca à?” Nói xong còn cười há há hai tiếng. Có điều một mình đùa giỡn, một mình đứng trước gương giỡn thế này thì hơi kì, nên quay đầu lại liếc nhìn Mặt Dưa một cái.

Vừa nãy thấy vẫn không sao, mà giờ Mặt Dưa đã rơi lệ đầy mặt.

 “Cương Tử ca, tối qua Tần Phong đã nói hết với em rồi.”

Trong lòng Cương Tử kinh hãi, nghi ngờ không chắc: “Nó… nói đã nói gì?”

 “Anh ấy bảo anh ấy muốn kết hôn.”

 “À…Thực ra cậu cũng không cần buồn. Tần ca của cậu dù có lấy 100 cô thì cậu vẫn là người anh em tốt nhất của nó.”

 “Em biết em không có tư cách cản anh ấy kết hôn. Nhưng dù có kết hôn thì anh ấy cũng không nên lấy người như thế chứ!”

 “Cũng đúng, cô gái kia đúng là có hơi lẳng lơ. Nhưng có điều cha cổ cũng không tệ. Con gái của Cao Bác, cho dù mặt mày như lợn cái thì cũng có người xếp hàng tranh nhau lấy.”

 “Cao Bác, cái tên này thường xuất hiện trong chuyện phiếm của cha cậu với bạn bè ông, Lâm Vãn đã quá quen thuộc. Người này tuy là nhân vật có tiếng trong hai giới hắc bạch, nhưng không phải cái tên mà người bình thường nào cũng có thể biết.

Vậy là các hành vi của Tần Phong trước giờ bỗng đều được giải thích. Còn chuyện trong bệnh viên, Tần Phong tự hại mình xin lỗi cũng trở thành trò kệch cỡm.

Lâm Vãn nín khóc, cậu lại bắt đầu cười.

 “Cương Tử ca, dây giày anh sút rồi kìa.”

Ngay khi Cương Tử cúi đầu xuống buộc dây giày, bình hoa bên cạnh bồn rửa tay liền đập mạnh xuống đầu hắn…

Lúc Tần Phong kéo hành lí về, hắn phát hiện chỉ còn mình Lâm Vãn,

 “Cương Tử đâu?”

 “Vừa nãy anh ấy nhận một cú điện thoại khẩn cấp, ảnh bảo ảnh phải đi trước rồi!”

Tần Phong gật đầu, kéo Lâm Vãn tới sảnh chờ lên máy bay.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top