Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Thiếu Nhi
  3. Vua Nói Khoác
  4. Chương 13: 13

Vua Nói Khoác

  • 648 lượt xem
  • 1746 chữ
  • 2020-09-21 11:28:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lóc kể và thỉnh thoảng lại hỏi nhưng Đực không trả lời nữa. Thì ra thằng Đức đã ngủ. Lóc nhổm dậy, kéo lay Đực dậy, nhắc bạn:

- Mày chui vô nói ngủ đi. Nằm ngoài ngủ, sáng không còn chút máu cho coi...

Lóc cũng chui vô nóp của mình, lăn qua để lưng đè kín hai mí nóp chồng nhau kín khít và nó nhanh chóng thiếp đi.

Sáng hôm sau, khi người lớn lùa bò ra ruộng cày đất thì lũ nhỏ chia hai phe. Tốp của tháng Xoài, Chanh... gồm bốn đứa lo đi cắt cỏ cho bò ăn, tốp của Lóc chỉ có hai đứa, nó với thằng Đực mượn của ông quản gia cải leng, cải thùng để đi bắt chuột, bắt cả. Lóc và Đặc đi theo lối mòn ven con rạch Ô Long Vỹ ngoằn ngoèo từ bờ kênh đào cắm vô đồng sâu. Mỗi khi thấy đùn đất hang chuột, hai đứa dùng leng phát sạch cỏ để tìm hang ngách và em chặt lại mới đào. Đất ven bờ rạch tương đối mềm và lũ chuột làm hang cũng đơn giản, chỉ hai ba ngách một hang, nên Lóc mới đào bốn hang đã bắt được hơn chục con chuột đồng mập mạp với những bộ lông mướt rượt. Khi cái xuống đào đến tận cùng hang ngách, chuột liều mạng chui ngược trở ra liền bị Lọc dùng xuống chèn cỗ, bắt lôi ra khỏi hang và đập đầu cho chết mới bỏ vô thùng thiếc. Tới phiên Đực giành lấy phần dùng leng đào, Lóc lo tìm ngách em đất lại và rượt chuột khi có con nào cố chạy thoát. Nhánh gáo nhỏ trên tay Lọc đập rất chính xác vô những con chuột đang chạy trối chết.

- Nhiều quá Lóc ơi. Hay mình bắt thêm ít cá, ăn một món dễ ngán lắm.

Đực lắc lắc cái thùng thiếc, mắt nhìn những con chuột chết xếp chồng lên nhau bên trong. Lóc gật gù đồng tình:

- Ờ, tao thấy cái địa này tập trung nhiều thứ để cho mình kiếm thức ăn lắm đó. Nè, mày coi, cứt chim cò có cả lớp dưới gần gốc gáo, còn cái lung bên cạnh cái địa nước gần cạn, cá ăn móng như cơm sôi, thấy không...

- Hứ, lại muốn nói dóc nữa rồi hả? Cá dưới địa, dưới lung là họ hàng gần xa của mày, mày dẻo miệng gạt họ hàng lại để bắt ăn thịt thì dễ, chớ chim cò đậu trên cây, có mà hót cứt của chúng...

- Mày đừng tưởng tao nói dóc, tao đã từng nghe cách bắt chim cò, nhưng chưa có dịp thôi, rồi tao sẽ bắt được chúng cho mày biết tài.

Hai đứa để nguyên quần áo lội xuống địa. Nước dưới địa đục ngầu. Lóc xộc hai bàn tay vào những gốc cây và túm lấy những con cá rô đồng bỏ vào thùng thiếc thằng đực đang cầm. Đặc được Lóc phân công cầm thùng thôi, nhưng nó cũng ham bắt cá nên một tay cầm thùng, một tay thọc vô những hang cua sát bờ địa để bắt cá. Đa số là cá rô đồng, cá lóc to cỡ cườm tay Lóc. Đúng là ở đây còn nhiều cá hơn con rạch Vọi sau hè nhà Lóc. Chỉ mò được một chốc sau, Đức nói:

- Lạnh quá Lóc ơi, lên bờ phơi nắng một chút đi. - Lạnh gì... mới xuống nước có một chút đã lạnh. - Hứ, tao làm sao bì với họ hàng nhà máy được... Lóc.

- Thằng ôn dịch... phơi nắng thì phơi...

Lóc leo lên bờ và nó cũng cảm thấy mệt nên ngồi nghỉ bên cạnh Đực. Thằng Đực như đã nghiền nghe thằng Lóc nói dóc, nên cứ mỗi lúc bên cạnh thằng Lóc là nó gọi chuyện:

- Mày có biết tại sao người ta kêu con rạch này là Ô Long Vỹ không? Biết thì nói đừng có bịa à.

- Cái thằng này... Biết thì tao phải biết rồi nhưng đó là chuyện thật hay bịa thì tao làm sao biết được. Mày thấy đó, ngoài đầu con rạch là một ô đất trũng, rộng có cả ba mẫu... Ngày xửa ngày xưa nghe nói nó còn sâu lắm, quanh năm chứa nước như bàu, như ao mà ông bà ta quen gọi là Ô. Lúc đó chưa có những con kênh đào sông Hậu, sông Tiền thì cách xa. Biển Kiên Giang còn cách xa hơn, cho nên đến mùa khô cái Ô nước này như cái rốn của cả cánh đồng phía Tây bờ sông Hậu. Năm đó, trên cõi thiên đàng, Ngọc Hoàng mở hội, gọi các Phật, Tiên, Thần, Thánh khắp nơi về. Hàng tỉ năm mới có mở hội ở chốn thiên đình, Phật, Tiên, Thần, Thánh có dịp hội ngộ, cùng nhau kể lể công đức và vui say. Khổ một nỗi, các vị Phật, Tiên, Thần, Thánh cứ mải vui say quên mất những đệ tử trung thành của mình ở bên ngoài cổng trời. Nào là Rồng, Lân, Rùa, Phụng... mà người ta còn gọi là Long, Ly, Quy, Phụng... và bao loài thú kỳ quặc khác Vốn là vật cưỡi của các tiên ông.

- Có phải các vị La Hán cũng có... Như La Hán cưỡi Rồng, La Hán cưỡi Hổ, La Hán...

Đực cắt ngang lời Lóc tỏ ra hiểu biết. Lóc gật gù nói tiếp:

- Có... có đầy đủ thập bát vị La Hán... Có Hỗ, có chim Hạt, chim Công... thậm chí có cả Tê Giác, Voi, Sư Tử, Bảo V.V... Mà mày biết La Hán Giảng Long hay cưỡi con gì không?

- Vậy cũng hỏi. Chắc là cưỡi Rồng rồi...

- Ờ... Giáng Long La Hán cưỡi Rồng phó hội. Nhưng ông là một La Hán ham vui nhất trong thập bát La Hán và vì quá ham vui nên ông cũng không nhớ tới đệ tử của mình.

. Đến lúc tan tiệc các vị Thần, Tiên, Phật cùng nhau ra cổng trời nhảy lên lưng vật cưỡi của mình để ra về.

Trên đường bay về, con Rồng đang cõng La Hán Giáng Long cảm thấy đói khát vô cùng như muốn kiệt sức, nó báo với La Hán Giáng Long nhưng ông xin quá không còn hay biết gì. Rồng biết rằng bay một đoạn nữa, qua các dãy núi Thất Sơn sẽ thấy con sông Hậu, nơi nó có thể đáp xuống uống chút nước cho lại sức rồi bay tiếp. Nhưng dù đã cố hết sức, cơn đói khát đã khiến Rồng bay không nổi nữa. May sao, Rồng thấy dưới mặt đất có một ô nước đầy hoa sen hoa súng nằm lọt thỏm giữa cánh đồng khô hanh, cỏ dại héo rũ vì nắng, gió... Rồng chỉ còn biết hạ xuống, gục đầu vô ô nước và uống ừng ực cho đã cơn đói khát. Nước uống càng nhiều, thân Rồng càng nặng khiến nó bị lún sâu xuống mặt đất và làm La Hán Giáng Long giật mình tung người bay lên mây. Ông không dám đáp xuống ngay vội xoạc chân đứng trên hai đỉnh núi mà 

nhìn xuống. La Hán Giáng Long chợt hiểu và thầm hối hận. Thương cho đệ tử mình, La Hán cứ mặc cho Rồng uống nước no nê. Đến lúc phục hồi được sức lực Rồng bay lên đón La Hán thì dưới mặt đất đã hằn sâumột đường ngoằn ngoèo thành con rạch Ô Long Vỹ bây giờ. Mày có thấy nó cong queo nhìn giống hình con rắn, con rồng không?

- Mày nói xạo cũng có bài bản quá, tao đâu thèm cãi... Về được rồi La Hán Lóc Chóc...

Đực đứng dậy vươn vai, vắt cái áo ráo nước lên vai khoe cái lưng trần rắn chắc. Đực không ốm yếu trơ xương như Lóc, mà thân người nó liền lạc, chắc chắn, khoẻ mạnh. Lóc cũng đứng dậy theo nhưng chưa chịu thôi câu chuyện.

- Xạo... Vậy chở mày nói tại sao lại đặt cho con rạch này cái tên Ô Long Vỹ hả. Còn nữa, mày thử leo lên đỉnh núi Cô Tô, núi Cấm xem, cả hai đỉnh núi này ngày nay còn hằn in sâu hai bàn chân của La Hán và người ta gọi là Dấu Chân Tiên. Dấu chân to lớn, và in sâu vô phiến đá cả mấy tấc chớ nói chơi à.

- Ừa, thì tao có nghe trên đỉnh núi Cô Tô và núi Cấm có Dấu Chân Tiên thiệt... Nhưng mày đã nói rồi đó, Dấu Chân Tiên bước đi dạo từ thời xứ này còn chìm dưới mặt biển, những đỉnh núi vùng biên giới của mình chỉ là những hòn lúp xúp nhô lên mặt nước, Tiên ông đi dạo mới hằn dấu chân thôi... Nói như mày người ta gọi là Dấu Chân La Hán, ai lại gọi là Dấu Chân Tiên chi...

Đặc đã tìm ra điểm để bắt bẻ cụ Lóc khiến cụ ấm ở, cãi ngang:

- Còn phải nói... La Hán cũng là người cõi trên, là Tiên, là Thánh, là Phật, như nhau thôi. Có La Hán Giáng Long cưỡi rồng, in dấu đuôi rồng bên cạnh ô nước này mới có con rạch Ô Long Vỹ... Không biết còn cãi.

- Cái mốc xì... mày cãi ngang làm sao tao cãi lại. A, Lóc ơi... trực thăng làm cái gì mà quần đảo hai chiếc như bay biểu diễn vậy mày...

- A, hay là có ông tướng nào tới chi khu ngoài đầu Vàm Kinh.

Lóc nhìn theo hướng Đực chỉ và đoán mò. Hai chiếc trực thăng bay thấp dần, quay vòng tròn làm cả hai đứa tò mò đứng lại che tay nhìn.

Vòng bay hai chiếc trực thăng dần dần tới gần hai đứa hơn khiến Lóc lo lắng nói:

- Mày ơi, không phải bay biểu diễn hay ghé chị khu đóng ngoài đầu vàm... Hình như họ hành quân, coi chừng nó đổ lính xuống bắt ba tao, ba mày... đi quân dịch... Mình chạy về lẹ, kêu ba tụi mình trốn.

- Xí trốn cái gì... Ba mấy đứa mình đều là lính kiêng của ông Xã Năm mà lo gì... Hình như họ rượt mấy con sếu mày ơi. Đúng rồi, cả chục con Sếu bị máy bay quần gạt xuống đất bay lên không nổi phải đáp xuông kìa...

Lóc cũng đã thấy cả chục con Sếu to lớn, với những đôi chân cao lêu nghêu chạy sà quần ở cách đó không xa. Như những con gà Lôi, loài Sếu này thường bay thành đàn có cả chục con. Mỗi khi đáp xuống đồng, chúng chạy lúp xúp cao như người nhưng dễ gì ai bắt được chúng.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top